Top 10 Truyện Ma Có Thật Hay Nhất

  • Viết bởi: Lâm Huyền Cơ
    Lâm Huyền Cơ Lâm Huyền Cơ là người yêu thích tìm hiểu các kiến thức phong thủy cổ đại, bên cạnh đó còn nghiên cứu kinh dịch và phong thủy hiện đại.
  • 10 Lượt xem
  • Cập nhật lần cuối 26/02/2024
  • Reviewed By Lâm Huyền Cơ
    Lâm Huyền Cơ Lâm Huyền Cơ là người yêu thích tìm hiểu các kiến thức phong thủy cổ đại, bên cạnh đó còn nghiên cứu kinh dịch và phong thủy hiện đại.

TOP 10 TRUYỆN MA CÓ THẬT HAY NHẤT- Ma (hay hồn ma) là một từ ngữ theo quan niệm dân gian ở hầu hết các quốc gia, người tin rằng ma hay sự trở về của linh hồn người chết là không có thật.

Khi đêm về, bóng tối bao trùm, những câu chuyện kinh dị bắt đầu được thì thầm. Trong thế giới rộng lớn của truyền thuyết và mê tín, có những câu chuyện truyện ma có thật không chỉ khiến người nghe rùng mình mà còn ám ảnh họ suốt đời. Đây là top 10 truyện ma có thật hay nhất mà chúng tôi đã tổng hợp, mang đến cho bạn những trải nghiệm thám hiểm vào thế giới bí ẩn, nơi oan hồn không yên và những bí mật của làng quê được hé lộ. 

Hãy cùng khám phá và cảm nhận sâu sắc về thế giới tâm linh phức tạp và đầy màu sắc này trong bài viết sau đây bạn nhé!

Căn nhà đất

top-10-truyen-ma-co-that-hay-nhat
Câu chuyện xảy ra đã gần 20 năm rồi. Lúc bấy giờ, mẹ tôi chưa sinh ra tôi, gia đình tôi lúc đó rất nghèo khổ, được ông bà cho một miếng đất để xây nhà. Do hoàn cảnh gia đình còn quá éo le nên chỉ xây được căn nhà đất đơn sơ, đủ che mưa che nắng. Từ đây, những câu chuyện rùng rợn trong căn nhà đất ấy bắt đầu.

Cha tôi là người thường xuyên đi rừng, có thể coi là một thợ săn. Ông quen với rừng núi nên những con thú dữ hay ma quỷ không còn là điều xa lạ.

Ba tôi kể lại: Có đêm ông đang ngủ thì cảm nhận rõ ràng có ai đó leo lên người và đè ông xuống. Lúc đó hoảng hốt nên ông cố gắng mở mắt nhưng không được. Trong đầu ông biết mình đang bị ma ám, nên cố sức vùng vẫy thoát khỏi bàn tay quỷ dữ. Sau một hồi vật lộn, ông cảm thấy nhẹ người trở lại, mở mắt dậy thì không thấy ai, nhưng lạ thay trên hai cánh tay in rõ vết tay của ai đó đang siết chặt.

Câu chuyện thứ hai cũng xảy ra trong căn nhà cũ ấy. Lúc đang ngủ, mẹ tôi nghe thấy tiếng chảo, bát đĩa va vào nhau lộp cộp. Bà tưởng là chuột nên thức dậy xuống bếp xem, nhưng khi xuống thì không còn nghe thấy gì nữa. Khi mọi thứ im ắng, bà quay lên giường tiếp tục ngủ. Nhưng chẳng bao lâu sau đó, bà lại nghe thấy tiếng cười nói của một đứa trẻ trong nhà. Bất chợt tỉnh giấc, bà sững sờ khi thấy một người phụ nữ ôm đứa trẻ đứng trên không trung, khuôn mặt tái nhợt đang nhìn xuống và cười với bà. Hoảng hốt, bà la lớn đánh thức cha tôi dậy. Sau khi nghe vợ kể lại, ông trấn an bà.

Một thời gian sau, mẹ tôi sinh ra tôi thì gia đình cũng chuyển sang căn nhà mới khang trang bên cạnh, và không còn gặp chuyện ma quỷ nữa. Khi cha hỏi, bà ngoại kể lại rằng hồi trẻ hình như đất này có chôn con của người hàng xóm vì bị khó sinh mất cả mẹ lẫn con. Lúc này cha tôi mới rùng mình, nổi da gà.

Ma chết nước

Câu chuyện thứ hai xảy ra vào khoảng năm 1994-1995. Quê tôi ở miền Trung nên thời tiết gió lộng, mưa bão, nên cũng sinh ra nhiều truyền thuyết ma mị.

Một hôm tháng 9 năm đó, trời mưa rất to, ông ngoại tôi ra sông đánh cá. Đến nơi quen thuộc, ông làm theo thói quen nhưng thấy lạ là dù mưa to mà chẳng được con cá nào, trái với mọi khi. Bỗng ông thấy một người đàn ông trên cầu gần đó đi về phía mình.

Người đàn ông nói với ông: "Trời mưa to quá, tao đi chăn vịt bị ướt hết, mi giúp tao xắn quần được không? Nó cứ vướng hoài".

Ông ngoại tôi nhiệt tình giúp đỡ. Nhưng khi vừa đưa tay kéo ống quần lên thì thấy chân người đàn ông rất nhớt, da thịt đang rữa nát rơi xuống. Với kinh nghiệm của mình, ông nhận ra đây là ma chết đuối, thường xuất hiện để quấy nhiễu và kéo người xuống nước. Nếu ông bỏ chạy lúc này thì rất dễ bị nó đuổi theo và đẩy xuống sông. Do đó, ông nhanh trí lấy ít muối trong túi ra xát vào hai bàn tay rồi xoa lên chân người đàn ông. Ngay lập tức hắn biến mất. Sau đó ông liền về nhà và không bao giờ ra khu vực sông đó đánh cá nữa. Theo quan niệm dân gian, một khi đã gặp quỷ thì trước sau nó cũng tìm cách hại mình. Cách tốt nhất là tránh xa nơi đã gặp nó.

Đi đêm

Một người đàn ông trung niên sau khi chén chú chén anh say sưa đã lảo đảo trên con đường về tổ ấm của mình. Hình dáng ông ta nghiêng ngả, lúc lắc bên này bên kia khi bước đi qua khu phố yên bình với giọng hát lảm nhảm không rõ lời. Trong lúc đó, ông ta phát hiện một cô bé đang ngồi mải mê với nhành cây trong tay, chăm chú viết lên mặt đất. Ông ta liền tiến lại gần và hỏi:

  • Này cô bé, con đang làm gì ở đây giữa trời đêm thế hả?

Cô bé ngước lên, nở nụ cười bí ẩn trong khi nước mắt đọng lại trong đôi mắt thăm thẳm và đen kịt của cô:

  • Cháu đang đào đất để chôn một người... cha cháu, ông ấy đã bỏ rơi mẹ và cháu, khiến mẹ cháu mất đi đứa con chưa kịp chào đời, nhưng bây giờ ông ấy đã không còn nữa...

Người đàn ông say mèm nghĩ rằng có lẽ gia đình cô bé quá nghèo để có thể tổ chức một đám tang tử tế. Ông ta vừa quay lưng định bỏ đi thì vấp phải nhành cây trên mặt đất và ngã xuống, đầu va phải tảng đá và tử vong ngay tại chỗ. Thể xác ông ta được bao phủ bởi lớp đất bùn như thể được chôn cất trong một ngôi mộ đã được đào sẵn.

Trong đêm yên bình không một bóng người, tiếng cười ma quái và giọng nói rùng rợn của cô bé vang lên:

  • Cuối cùng thì mọi chuyện cũng xong rồi…

Chuyến xe bus tới trường

Như mỗi ngày, tôi ngồi trên chiếc xe buýt chở học sinh đến trường, tập trung vào việc nghe nhạc mà không mấy quan tâm đến các bạn xung quanh. Tại một điểm dừng, bất chợt tôi để ý đến ngôi nhà nhỏ mà xe buýt dừng lại - ngôi nhà của Tommy, một địa chỉ quen thuộc. Một bàn tay thoáng qua cửa sổ và làm dấu hiệu cho xe buýt tiếp tục lăn bánh mà không cần dừng lại. "Chắc là Tommy ốm", tôi nghĩ thầm.

Trở về nhà sau một ngày dài, tôi dành thời gian bên gia đình. Tối hôm đó, tôi theo dõi tin tức địa phương và thông tin tôi nghe được làm tôi sững sờ. Gia đình Tommy đã bị một kẻ tình nghi không rõ lai lịch sát hại ngay trong ngày hôm đó. Nghe xong tin này, tôi trở về phòng mình và chìm vào giấc ngủ trong im lặng.

Ngày hôm sau, tôi lại lên xe buýt đi học. Xe chúng tôi vẫn đi qua nhà Tommy vì tài xế không hề biết chuyện gì đã xảy ra với gia đình cậu ngày hôm trước. Đúng lúc tôi định đứng dậy để nói cho tài xế biết thì một hình ảnh khiến tôi ám ảnh mãi mãi: Bàn tay tái nhợt lại lướt qua cửa sổ xe buýt, ra hiệu cho tài xế tiếp tục lái xe như mọi khi.

Tôi ngồi yên trên xe buýt, tràn ngập nỗi sợ hãi.

Chôn sống

Một câu chuyện được lan truyền từ lâu đời kể về một cô hầu gái đẹp đẽ, phục vụ cho một gia đình thượng lưu. Vẻ đẹp của nàng khiến người chồng không thể nào rời mắt. Trong cơn ghen tuông, người vợ đã sai cô gái đi làm cho bà ta một việc ở nơi rất xa với hy vọng cô sẽ không bao giờ trở về.

Nhưng cô hầu gái đã trở lại sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Sự xuất hiện trở lại của cô khiến người vợ cực kỳ tức giận, và bà đã ra lệnh cho người khác nhổ hết móng tay của cô, cắt hết tóc và lông mi. Hơn nữa, bà ta còn cắt mép miệng xinh đẹp của cô ra sao cho nó bị giãn rộng đến tận tai. Toàn bộ răng của cô bị nhổ ra, và người ta còn dùng kim loại nóng để ấn vào thân thể cô. Cuối cùng, họ chôn cô hầu vào bức tường, chỉ để lại một lỗ thông hơi nhỏ.

Một đêm, người vợ cảm thấy khó chịu và bất an khi nằm bên cạnh chồng mình. Bà ta không thể ngủ và cảm giác có ai đó đang nhìn mình, nên không dám cử động. Trong sợ hãi, bà ta kéo chăn lên che đầu và nhắm mắt lại, sau đó vươn tay ra để nắm lấy tay chồng. Nhưng bà ta chợt nhận ra rằng bàn tay mình nắm lấy rất mềm và dính dính chất lỏng có mùi tanh, và kinh hoàng hơn là nó không hề có móng tay...

Nghĩa trang

Trong một đêm mưa, một tài xế taxi đi ngang qua một con đường vắng vẻ, u ám, dẫn qua một nghĩa trang lớn, âm u và ghê rợn với diện tích hàng nghìn mét vuông.

Tài xế bỗng nhìn thấy một hình dáng gì đó đang đi bên đường. Khi nhìn rõ hơn, ông ta nhận ra đó là một cô gái với đôi mắt xanh, tóc màu vàng hoe, mặc một chiếc váy trắng và đi chân trần trên đường.

Dù cảm thấy sợ hãi, nhưng ông cố gắng tự nhủ rằng đó chỉ là một người dân đang đi dạo ban đêm, mặc dù quanh đó hầu như không có nhà cửa. Cô gái từ xa vẫy ông, một dấu hiệu cần được đi nhờ xe.

Tài xế dừng xe và mời cô gái ngồi vào hàng ghế sau. Ông hỏi thăm cô để xua đi cảm giác sợ hãi khi lái xe một mình trong đêm tối:

"Cô đang đi đâu vào lúc này?"

"Cảm ơn, nhà tôi ngay phía trước, phiền anh đưa tôi một đoạn." Giọng nói của cô gái nghe mềm mại nhưng có chút lạnh lẽo, có lẽ do đứng dưới trời sương quá lâu.

Tài xế đồng ý và cảm thấy may mắn khi có người đi cùng, giúp anh ta giảm bớt nỗi lo sợ. Cô gái này ít nói, nhưng có vẻ như cô ấy đang thấm đẫm một không khí u ám. Khi xe đi qua khu nghĩa trang tĩnh lặng, tài xế cố gắng không run sợ trước cái lạnh thấu xương và cảnh tượng mộ phần san sát bên đường, bao quanh bởi cỏ dại và sương mù.

Khi chiếc xe an toàn vượt qua nghĩa trang, tài xế quay lại phía sau để tiếp tục cuộc trò chuyện thì phát hiện ra cô gái đã biến mất không một dấu vết…

Hủ tiếu ven đường

Vào một buổi tối khuya, khi đường phố đã vắng lặng, một người công nhân sau ca làm nặng nhọc, bụng đói meo, bước chân lê thê tìm kiếm chút thức ăn. Chợt, anh ta phát hiện một gánh hủ tiếu mờ ảo dưới ánh đèn le lói, nhanh chóng tiến lại với hy vọng xua tan cơn đói.

Anh ta hô to:

“Xin chủ quán một tô hủ tiếu bò viên, nhớ cho thêm rau sống đủ đi!”

Trong lúc chờ đợi, anh mải miết chải vội đôi giày lem nhem bùn đất do vừa đi ngang qua nghĩa trang.

Chẳng bao lâu, một tô hủ tiếu nóng hổi được đặt trước mặt, cùng với giọng nói khàn đặc của người phụ nữ già chủ gánh: “Này cháu.”

Anh công nhân giật mình, quay nhìn lại thì bắt gặp bà lão có dáng vẻ còng lưng, khuôn mặt nhăn nheo đầy thời gian. Ánh mắt đen láy của bà chăm chú nhìn anh ta với nụ cười hiền từ khiến anh lấy lại bình tĩnh, vỗ nhẹ lên ngực và bắt đầu thưởng thức món ăn.

Nhưng trong thâm tâm, anh không thể nguôi nghi ngờ.

Thật kỳ lạ! Anh không hề nghe thấy tiếng bước chân, vậy mà bà lão đã đứng ngay bên cạnh.

Bát hủ tiếu anh đang ăn, mặc dù được múc từ nồi nước dùng nghi ngút khói, lại có vị lạ lẫm như thể nó đã nguội từ vài tuần trước!

Ngày hôm sau, khi tan ca, lòng anh lại trỗi dậy cơn thèm hủ tiếu, nên anh đã vỗ vai một đồng nghiệp để rủ rê:

“Ê, đi ăn hủ tiếu gõ không? Tao mới phát hiện chỗ này ăn cũng được lắm!”

“Chỗ nào?”

“Bà già đứng chỗ ngã ba gần nghĩa địa Bình Hưng Hòa đó! Cũng gần nhà mày nhỉ!”

Đồng nghiệp anh ta dường như chợt nhận ra điều gì, vội vã đáp:

“Bà già giọng khàn đặc, đôi mắt đen sâu thẳm ấy à?”

Anh công nhân cười, gật đầu:

“Chính xác là bà ấy! Tao ăn tối qua đó!”

Ngay lập tức, bạn anh ta tái mét mặt, run rẩy lên tiếng:

“Bà cụ chết rồi mà!!! Mày bị điên à? Bà ta mới chết hồi hai tuần trước do bị trượt gãy chân té cầu thang!”

Người công nhân như bị sét đánh ngang tai, trí óc anh ta chợt lóe lên hình ảnh bát hủ tiếu lạnh lẽo cùng với đôi bước chân yên lặng mà anh đã trải qua đêm đó…

Người giữ chìa khóa

Hôm đó có lẽ là ngày kinh hoàng và khó quên nhất kể từ khi tôi gia nhập lực lượng cảnh sát.

Câu chuyện này xảy ra cách đây khoảng một năm, khi tôi và một đồng nghiệp được lệnh đến kiểm tra một tòa nhà văn phòng, bởi vì hệ thống báo động an ninh của tòa nhà đã gửi tín hiệu đến đồn cảnh sát lúc khoảng 9h30 tối. Đó là một tòa nhà cũ, được dùng làm phòng khám tư nhân cho các bác sĩ, bên trong còn có một hiệu thuốc. Tổng đài viên ở đồn cảnh sát thông báo nhận được tín hiệu có người đột nhập ở tầng trên của tòa nhà. Người giữ chìa khóa của tòa nhà đã có mặt tại hiện trường và mở cửa cho hai chúng tôi vào bên trong kiểm tra.

Cầu thang bộ chính của tòa nhà nằm sau một cánh cửa đóng kín, nhưng người giữ chìa không mang theo chìa khóa. Vì vậy, chúng tôi phải dùng thang máy lên tầng trên. Phía sau cửa thang máy là một hành lang tối om và chỉ có một ngọn đèn lập lòe ở cuối hành lang.

Chúng tôi bắt đầu kiểm tra từng cánh cửa, và tất cả đều đã được khóa kín. Khi đến cánh cửa cuối cùng, đó là cánh cửa duy nhất không khóa. Bên trong là một văn phòng trống, chỉ có quầy tiếp tân, khu vực chờ và khoảng mười hay mười hai phòng khám nhỏ. Chúng tôi đi ra ngoài và ngay lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn. Ngọn đèn cuối hành lang đã tắt, thay vào đó là ngọn đèn gần thang máy bật sáng. Tôi nhìn sang đồng nghiệp và thấy mặt anh ta tái mét. Tôi hỏi anh có sao không, và anh run rẩy nói:

"Trước đây mấy cánh cửa chúng ta kiểm tra không phải đã đóng và khóa kín rồi sao?"

Tôi xác nhận, rồi sao? Anh run rẩy: "Cậu không thấy tất cả bây giờ đều mở toang ra rồi à?"

Đúng thế, tất cả các cánh cửa văn phòng giờ đều mở toang và cả hai chúng tôi rùng mình sợ hãi. Chúng tôi kiểm tra lại tất cả và khóa cửa lại. Khi kiểm tra đến cánh cửa văn phòng cuối cùng, nó đột nhiên đóng sầm lại. Đồng thời, bộ đàm của chúng tôi phát ra tiếng rè rè kỳ lạ và cả hai chỉ muốn chạy khỏi đó ngay lập tức. Sau một hồi vật lộn, chúng tôi tới được thang máy và xuống tầng một tìm người giữ chìa khóa. Tuy nhiên, anh ta đã đi đâu mất và chúng tôi không thể tìm thấy.

Tôi liên lạc với tổng đài và yêu cầu cung cấp số điện thoại của người giữ chìa khóa. Nhưng họ nói người đó vẫn chưa tới và bảo chúng tôi chờ thêm 5 phút nữa. Tôi giải thích là chúng tôi đã gặp người đàn ông kia, nhưng người tổng đài phủ nhận việc đó, nói rằng họ mới vừa liên lạc được với người giữ chìa khóa.

Cuối cùng, khi người giữ chìa khóa thật sự đến, tôi hỏi cô ta về người đàn ông đã mở cửa cho chúng tôi. Cô xác nhận đó có vẻ là bác sĩ thuê văn phòng cuối cùng ở tầng hai.

Tuy nhiên, vị bác sĩ đó đã tự tử tại nhà riêng vài ngày trước!

Gọi hồn

Bạn đã từng nghe tới việc gọi hồn chưa? Bạn là một người thiên về tâm linh, hay bạn không tin vào sự hiện diện của thế giới âm?

Tôi cũng như một số người, chỉ tin vào những gì khoa học đã chứng minh. Chuyện ma quỷ chưa bao giờ khiến tôi sợ hãi cho tới khi sự việc xảy ra với bạn thân của tôi.

Bạn tôi có gia đình hạnh phúc. Ba nó rất thương nó. Mặc dù không giàu có lắm nhưng gia đình nó rất viên mãn. Nó luôn tâm sự với tôi về gia đình đáng tự hào của mình. Nó chưa bao giờ nghĩ tới việc rời xa ba mẹ.

Một chiều thu, khi vừa đi học về, nó nhận hung tin ba qua đời đột ngột. Mẹ nó khóc nức nở, kể lại chi tiết: Lúc đó bà đang ở bếp, ba nó nằm võng xem tivi bình thường. Bỗng có tiếng ai đó gọi tên ba nó, ba trả lời rồi im bặt. Vài phút sau, ông qua đời.

Từ đó, không khí trong nhà nó thay đổi hoàn toàn. Mẹ nó suy sụp tinh thần, khóc rất nhiều. Tôi cảm thấy thương cảm cho họ. Cái chết của ba nó quá bất thường.

Không lâu sau, sự việc tương tự lại xảy ra với mẹ của bạn tôi. Bà đang thắp nhang trước bàn thờ thì nghe có tiếng gọi tên mình. Nhưng lúc đó bà đang bận nên không đáp lại. Sau đó kiểm tra, không ai gọi tên bà cả.

Tôi từng đọc ở đâu đó rằng, nếu nghe thấy tiếng gọi tên mà không rõ nguồn gốc, đừng bao giờ trả lời. Bởi có thể hiểu đó là đồng ý đi theo tiếng gọi đó. Rất may mẹ bạn tôi đã không kịp trả lời.

Qua câu chuyện này, tôi mong mọi người hãy cởi mở tâm trí, đừng hoài nghi thế giới tâm linh. Hãy tự hỏi bản thân: Tiếng gọi ba bạn tôi đến từ đâu? Và tại sao ông lại ra đi đột ngột sau khi trả lời?

Mi dài

Hôm nay, khi vào lớp, Suki gặp Kizawa và chào hỏi bạn như thường lệ:

"Chào Kizawa! Chuyến nghỉ dưỡng có vui không?"

"Cảm ơn Suki! Tớ rất vui vì được đi mua sắm ở đó!"

Suki để ý thấy lông mi của Kizawa dài và cong hơn bình thường. Kizawa tiết lộ cô đã tìm được một bí quyết làm lông mi dài và đẹp trong kỳ nghỉ vừa rồi. Suki rất tò mò và Kizawa đã cho cô thử sản phẩm đó.

Sau khi sử dụng, đúng là lông mi của Suki dần dài và dày hơn. Nhưng sau một thời gian, mắt cô bắt đầu nhức nhối và khó chịu. Suki suy nghĩ có nên ngừng hay không, nhưng vì muốn đẹp nên cô quyết định tiếp tục.

Một hôm, Kizawa không thấy Suki đến lớp nên đã đến thăm cô. Nhưng khi gặp Suki, Kizawa thấy bạn mình trông rất dị thường: mắt đỏ ngầu, có vật gì đó đang lộn xộn bên trong, lông mi dài quấn vào nhau chọc thẳng vào mắt. Suki còn cào cấu mặt mình và nói rằng cô đau đớn, muốn móc mắt ra. Rồi Suki thực sự móc mắt và lông mi của mình ra, kèm theo đó là nụ cười kì quái...

Kizawa sợ hãi bỏ chạy. 

Kết luận

Có thể nói, những câu chuyện ma quỷ luôn tồn tại song song cùng với con người, là một phần không thể thiếu trong văn hóa dân gian của mỗi quốc gia. Tuy vậy, liệu những câu chuyện này có phải hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng phong phú hay là có thật? Dù thế nào đi nữa thì 10 câu chuyện ma có thật trên cũng cho thấy rằng, giữa thế giới hữu hình và vô hình vẫn còn rất nhiều điều bí ẩn chưa được giải mã.

Hy vọng rằng sau khi đọc bài viết này, bạn đọc sẽ có thêm những trải nghiệm thú vị về thế giới tâm linh đầy bí ẩn xung quanh. Và biết đâu, có thể một ngày nào đó chúng ta sẽ tìm ra manh mối nào đó để có thể khám phá ra bí mật đằng sau những câu chuyện ma mị hay có thật này!

Đăng bình luận thành công! Quản trị viên sẽ phản hồi đến bạn!

Bài viết liên quan

Sát Sinh Là Gì? Sát Sinh Trong Quan Điểm Đạo Phật

Sát Sinh Là Gì? Sát Sinh Trong Quan Điểm Đạo Phật

Lâm Huyền Cơ
Lâm Huyền Cơ 1 năm trước

Sát sinh là gì? Sát sinh trong quan điểm đạo Phật, Sát sinh là cố ý làm điều gì đó để kết thúc sinh mạng của một chúng sinh khác, có thể là con người hoặc loài vật.

Giải mã bí ẩn bàn cầu cơ

Giải mã bí ẩn bàn cầu cơ

Lâm Huyền Cơ
Lâm Huyền Cơ 1 năm trước

Bàn cầu cơ là gì? Nhiều người biết đến bảng cầu cơ (Ouija board), hay bàn cầu cơ, như một trò chơi hoặc công cụ có khả năng giao tiếp với thế giới tâm linh.

Phong thủy thu hút tiền bạc năm 2021

Phong thủy thu hút tiền bạc năm 2021

Lâm Huyền Cơ
Lâm Huyền Cơ 1 năm trước

XEM B OI TU VI tổng hợp mách bạn những cách thu hút tiền bạc năm 2021 theo phong thủy, bạn đừng quên áp dụng những biện pháp phong thủy thu hút tiền bạc năm 2021 dưới đây, đó là những cách vô cùng đơn giản nhưng hiệu quả không ngờ.